Anh mong em không phải kẻ vô tình
Vội nói lời yêu rồi vội vàng quay bước
Anh mong em như là em thủa trước
Biết yêu chiều từng nhánh cỏ, cành cây.
Mười năm qua trái tim hết ngây ngô
Anh cằn lại trước bao niềm đau khổ.
Ánh mắt hững hờ, đêm dài than thở
Bàn tay gầy buộc chặt những suy tư.
Bỗng một buổi chiều chẳng biết thực hay hư
Xuất hiện trước anh- em về từ quá khứ
Một thời yêu thương, một thời tình tứa
Một thời dại khờ ta đã để mất nhau.
Cuộc sống bây giờ và mãi mãi mai sau
Anh vẫn biết bên nhau là không thể!
Bao lo toan trong cuộc đời dâu bể
Hai gia đình không thể thiếu: Anh-em.
Nhưng có một điều anh muốn nói cùng em
Bằng tất cả yêu thương và trăn trở:
Với tình yêu :phép nhiệm màu muôn thủa
Hãy cất giữ trong lòng như bảo bối linh thiêng.
Giữa cuộc đời như sa mạc triền miên
Thì tình ta sẽ là muôn con sóng.
Giữa tranh giành bon chen trong cuộc sống
Thì tình mình là trời đất bao la.
Mệt mỏi rã rời nơi đô thị phồn hoa
Hãy hướng lòng về một miền êm ái
Có trăng, thơ và một người bạn gái
Luôn mong chờ để chia sẻ cùng anh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét